XIV/ Châu Âu đối mặt với nhiều thách thức do khủng hoảng Ukraine gây ra
(Phùng Trọng Bình, Viện trưởng Viện nghiên cứu châu Âu, Viện khoa học xã hội Trung Quốc)
Năm 2022, cuộc khủng hoảng Ukraine khiến châu Âu trở thành tiêu điểm toàn cầu. Cuộc khủng hoảng này đã làm nổi bật những bế tắc an ninh cố hữu ở châu Âu, gây ra khủng hoảng năng lượng nghiêm trọng, dẫn đến rủi ro kinh tế châu Âu suy thoái tăng lên rõ rệt. Đồng thời, do tác động của cuộc khủng hoảng Ukraine, quan hệ giữa các nước châu Âu với Nga, Mỹ, Trung Quốc đã có sự thay đổi và điều chỉnh mới.
“Bước ngoặt thời đại” mà châu Âu phải đối mặt
Ở châu Âu, nơi đang xảy ra nhiều cuộc khủng hoảng, nhiều quốc gia coi năm 2022 là một “bước ngoặt lịch sử”. Ngày 27/2, tại Hội nghị đặc biệt của Quốc hội Đức, Thủ tướng Scholz cho rằng nước Đức và thế giới đang ở “bước ngoặt của thời đại”.
Năm 2022, châu Âu đã trải qua những thay đổi mạnh mẽ và sâu sắc nhất trong 30 năm kể từ khi Chiến tranh Lạnh kết thúc. Sự thay đổi này trước hết thể hiện ở trật tự an ninh. Sau khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, cục diện an ninh châu Âu đã do Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) đóng vai trò chủ đạo, mâu thuẫn giữa Liên minh châu Âu (EU) và Nga vẫn chưa được giải quyết căn bản, ngược lại ngày càng trầm trọng hơn do NATO tiếp tục mở rộng sang phía Đông. Bề ngoài, cuộc khủng hoảng Ukraine là xung đột vũ trang giữa Nga với Ukraine, nhưng thực chất đó là sự leo thang tranh chấp quyền chủ đạo an ninh giữa Nga với châu Âu và Mỹ.
Khủng hoảng Ukraine dẫn đến cuộc đối đầu mới giữa NATO và Nga. Tháng 6/2022, tại Hội nghị thượng đỉnh NATO ở Madrid, Nga được xác định lại là mối đe dọa trực tiếp nhất đối với an ninh châu Âu. Để tăng cường khả năng răn đe với Nga và ứng phó với xung đột giữa Nga và các nước thành viên NATO, NATO đã tăng cường triển khai quân đội ở Đông Âu, quân số của lực lượng phản ứng nhanh của NATO tăng từ 40.000 lên 300.000. NATO coi Nga là đối tượng răn đe và ngăn chặn toàn diện, tuyên bố chấm dứt thời kỳ hậu Chiến tranh Lạnh của châu Âu. Tháng 11/2022, Ba Lan tuyên bố sẽ xây dựng một bức tường ở biên giới vùng đất Kaliningrad của Nga, phải chăng sự kiện này mang ý nghĩa một bức màn sắt mới đang thiết lập ở châu Âu?
Châu Âu không chỉ bị bao phủ trong bóng tối của một cuộc Chiến tranh Lạnh mới mà suy thoái kinh tế cũng đang có nguy cơ xuất hiện. Gần đây, tạp chí The Economist của Anh đã đăng bài viết nhận định “mọi đèn cảnh báo đều nhấp nháy đỏ” trong nền kinh tế châu Âu. Báoc cáo dự báo kinh tế mùa Thu năm 2022 của Ủy ban châu Âu cho biết kinh tế của EU, Khu vực đồng tiền chung châu Âu (eurozone) và đa số các quốc gia thành viên dự kiến sẽ rơi vào suy thoái trong quý 4/2022 và tiếp tục suy thoái trong quý 1/2023. Ngày 22/11/2022, Báo cáo triển vọng kinh tế do Tổ chức hợp tác và phát triển kinh tế (OECD) nêu rõ tốc độ tăng trưởng của 19 quốc gia thuộc khu vực đồng euro năm 2023 chỉ là 0,5%. Kinh tế Đức sẽ suy giảm 0,3% vào năm 2023 do phụ thuộc nhiều vào năng lượng của Nga. Kinh tế Anh sẽ tăng trưởng âm 0,4% vào năm 2023, chỉ tăng trưởng 0,2% vào năm 2024. Năm 2023, tuy kinh tế Pháp và Italy không rơi vào suy thoái nhưng cũng chỉ có thể duy trì mức tăng trưởng 0,6% và 0,2%.
Tình hình kinh tế nghiêm trọng mà châu Âu phải đối mặt chủ yếu do tình trạng thiếu năng lượng. Từ khi khủng hoảng Ukraine bùng nổ đến nay, EU đã áp đặt tổng cộng 8 đợt trừng phạt kinh tế đối với Nga, trừng phạt năng lượng là ưu tiên hàng đầu. Tuy nhiên, cùng với các biện pháp trừng phạt leo thang, EU cũng rơi vào khốn quẫn vì thiếu năng lượng. Cuối tháng 9/2022, sau khi đường ống dẫn khí đốt tự nhiên Dòng chảy phương Bắc – 1 và Dòng chảy phương Bắc – 2 bị phá hoại, hầu hết các đường ống năng lượng nối liền châu Âu và Nga hoàn toàn bị cắt đứt, khiến khủng hoảng năng lượng châu Âu trở nên tồi tệ hơn. Cùng với giá năng lượng cao, chi phí sinh hoạt của người dân và chi phí sản xuất của doanh nghiệp các nước châu Âu tăng vọt. Số liệu của Cơ quan thống kê EU (Eurostat) cho thấy tỷ lệ lạm phát ở Eurozone lên tới 10,7% vào tháng 10/2022, mức cao kỷ lục. Trong số 19 quốc gia thành viên Eurozone, 11 nước có tỷ lệ lạm phát hai con số. Ngoài việc tiết kiệm năng lượng, tăng cường nghiên cứu, phát triển và sử dụng năng lượng tái tạo, các nước châu Âu hiện đang tích cực tìm kiếm nguồn năng lượng mới từ Mỹ, Trung Á, Bắc Phi và Trung Đông… Để đối phó với giá khí đốt tăng cao, Bộ trưởng Năng lượng của các quốc gia thành viên EU đã đạt được sự đồng thuận về việc mua chung khí đốt sau nhiều tháng đàm phán liên tục nhưng chưa đạt được thỏa hiệp về phương án áp giá trần khí đốt. Những nước như Đức, Hà Lan… lo ngại áp giá trần khí đốt sẽ khiến nguồn cung cho châu Âu giảm hơn nữa. Tháng 9/2022, trong Thông điệp Liên minh hàng năm của Ủy ban châu Âu (EC), Chủ tịch EC Von der Leyen thẳng thắn thừa nhận những ngày sắp tới sẽ không dễ dàng.
Lý tưởng “tự chủ chiến lược” vẫn tồn tại
Cuộc khủng hoảng Ukraine đã phủ bóng đen lên nỗ lực tự chủ chiến lược mà châu Âu theo đuổi. Những hành động gây thiệt hại do Tổng thống Mỹ Donald Trump tạo ra trong 4 năm ở Nhà Trắng khiến châu Âu nghi ngờ về độ tin cậy của Mỹ. Đại dịch COVID-19 bộc lộ tính mỏng yếu của chuỗi cung ứng và chuỗi sản xuất toàn cầu. Trong bối cảnh đó, những nước EU như Pháp đã yêu cầu giữ chủ quyền của châu Âu, thực hiện tự chủ về chiến lược, kinh tế và công nghệ. Tuy nhiên, đối mặt với cuộc khủng hoảng Ukraine, châu Âu phải có thái độ thực tế hơn đối với quyền tự chủ quốc phòng và quan hệ với Mỹ. Tháng 3/2022, EU công bố Định hướng chiến lược an ninh và quốc phòng, cam kết các quốc gia thành viên sẽ tăng mạnh chi tiêu quốc phòng, đến năm 2025 thành lập Lực lượng phản ứng nhanh châu Âu gồm 5000 người. Đồng thời các nước châu Âu cố gắng duy trì liên minh Âu – Mỹ, phấn đấu hình thành quan hệ hợp tác phân công rõ ràng giữa EU và NATO trong tương lai, đó là EU có năng lực tự xử lý khủng hoảng khu vực khi Mỹ không muốn can thiệp trực tiếp.
Điều cần coi trọng là cùng với việc thúc đẩy quá trình loại bỏ năng lượng của Nga, thì sự phụ thuộc kinh tế giữa châu Âu với Trung Quốc cũng bị hoài nghi. Những luận điệu như tách rời Trung Quốc, giảm bớt sự phụ thuộc vào Trung Quốc, đa dạng hóa chuỗi cung ứng… liên tục xuất hiện. Mặc dù Thủ tướng Scholz phản đối rõ ràng việc tách rời Trung Quốc về kinh tế, nhưng việc giảm bớt sự phụ thuộc vào Trung Quốc đã trở thành sự đồng thuận cơ bản của các tầng lớp khác nhau ở Đức. Bộ trưởng kinh tế Đức Habeck cho rằng trước đây Đức quá ngây thơ đối với Trung Quốc, giờ đây nước này cần đa dạng hóa thị trường và nguồn nguyên liệu.
(còn tiếp)
Nguồn: Tạp chí Tri thức thế giới (TQ) – số 24/2022
TLTKĐB 3-11/01/2023