Sự bất định của dịch bệnh và những cú sốc lặp đi lặp lại
Hiện nay, với tình hình đại dịch COVID-19 ở Trung Quốc, việc chung sống lâu dài với đại dịch này đã trở thành thách thức lớn nhất đối với sự phát triển trong tương lai của Trung Quốc. Điều này không chỉ được phản ánh trong lĩnh vực y tế công cộng mà còn mang đến sự bất định, những cú sốc cục bộ và những cú sốc lặp đi lặp lại về phát triển kinh tế, hệ thống quản trị và mở cửa với thế giới bên ngoài.
Thứ nhất, tính bất định của đại dịch. Chứng virus gây ra đại dịch COVID-19 có tính đột biến cao, lây lan nhanh, dễ lây nhiễm. Rõ ràng là cuộc chiến giữa con người và loại virus này sẽ rất lâu mới kết thúc. Thứ hai, tính bất định trong phát triển kinh tế. Hiện tại, ngành dịch vụ chiếm hơn một nửa nền kinh tế của Trung Quốc và là ngành có doanh thu và lợi nhuận suy giảm đáng kể. Về công nghiệp, dịch bệnh đã tác động kép đến cả cung và cầu, tác động không nhỏ đến việc làm, tồn kho, sản xuất và vận chuyển. Về tài chính, dòng tiền của các doanh nghiệp nhỏ, vừa và siêu nhỏ đang cạn kiệt nhanh chóng, khả năng rủi ro nợ ngày càng tăng, có thể tác động thêm đến hệ thống tài chính. Về việc làm, việc làm sản xuất và việc làm phi chính thức ở một số doanh nghiệp sử dụng nhiều lao động đều giảm, phản ứng kinh tế trực tiếp là doanh nghiệp cắt giảm thời gian sản xuất và số lượng lao động, tác động tiêu cực đến việc duy trì và ổn định việc làm. Thứ ba, tính bất định của hệ thống quản trị. Trong thời đại Internet, sự lây lan của dịch bệnh cũng mang đến sự hoang mang, lo lắng và làm giảm đáng kể mức độ tin cậy của xã hội, gây rạn nứt và mất trật tự xã hội. Trong bối cảnh đó, các hoạt động trực tuyến ngày càng gia tăng đã dần dần hình thành một cấu trúc xã hội mới, từ đó đặt ra những thách thức mới cho hệ thống quản trị. Đồng thời, dịch bệnh cũng bóc lộ một số bất cập của hệ thống quản trị truyền thống. Điều này đặt ra những thách thức lớn hơn đối với năng lực quản trị và hệ thống quản trị quốc gia. Thứ tư, tính bất định của việc mở cửa với thế giới bên ngoài. Đại dịch đã gây ra một cuộc khủng hoảng sức khỏe cộng đồng toàn cầu chưa từng có nhưng hàng hóa công cộng toàn cầu và sự lãnh đạo toàn cầu vẫn còn nhiều thiếu sót. Trong bối cảnh đó, một số nước ngày càng nhấn mạnh “ưu tiên quốc gia” và chủ nghĩa đơn phương, từ đó ảnh hưởng trực tiếp đến giao lưu, trao đổi kinh tế toàn cầu.
Gia tăng chi phí cận biên của cải cách
Thực hiện cải cách, mở cửa hơn 44 năm, Trung Quốc đã bước vào giai đoạn “mệt mỏi”, thể hiện ở chỗ nhiều lĩnh vực dễ dàng cải cách hầu hết đã hoàn thành, nhưng lợi tức cải cách và hiệu quả giảm dần. Để tiếp tục đẩy mạnh cải cách vẫn còn nhiều khó khăn, thách thức. Khi cải cách đi vào “vùng nước sâu” thì càng phải kiên trì quan niệm hệ thống và định hướng vấn đề. Trong bối cảnh thế giới trải qua sự biến đổi chưa từng có trong một thế kỷ qua, sự phát triển kinh tế-xã hội của Trung Quốc đang đứng trước nhiều tình hình và vấn đề mới, việc thực hiện cải cách đòi hỏi phải bám sát định hướng vấn đề và tạo sự đồng thuận để cải cách ngày càng sát với thực tiễn hơn, phù hợp với yêu cầu mới của sự phát triển kinh tế – xã hội, nhu cầu và kỳ vọng của nhân dân.
Những thách thức của đổi mới công nghệ
Thứ nhất, thiếu trầm trọng đội ngũ chuyên gia khoa học kỹ thuật đẳng cấp quốc tế. Một trong những vấn đề nổi cộm hiện nay trong phát triển khoa học và công nghệ ở Trung Quốc là quy mô nguồn nhân lực tuy lớn nhất nhưng vẫn thiếu những tinh hoa và nhân tài kiệt xuất hàng đầu thế giới; không cân xứng với việc xây dựng mục tiêu chiến lược cường quốc khoa học kỹ thuật ở đẳng cấp thế giới.
Thứ hai, thiếu sản phẩm sáng tạo mang tính dẫn dắt toàn cầu. Kể từ đầu thế kỷ XXI, sự phát triển của kinh tế tri thức đã làm thay đổi sâu sắc mô hình cạnh tranh quốc tế, đổi mới sáng tạo đã trở thành bước ngoặt quyết định sự thành bại của cạnh tranh công nghệ và kinh tế giữa các quốc gia, quyết định vị thế cạnh tranh của một quốc gia. Hiện tại, sự phát triển công nghệ của Trung Quốc vẫn chủ yếu đi sau, chưa đủ đổi mới và chưa đủ chuyển hóa thành tựu khoa học và công nghệ thành lực lượng sản xuất. Điều này không chỉ hạn chế sự phát triển của các ngành công nghiệp mới nổi, hạn chế nâng cấp cơ cấu công nghiệp mà còn ảnh hưởng đến việc thực hiện mục tiêu mở rộng nhu cầu trong nước.
Thứ ba, thị trường chưa hỗ trợ đầy đủ cho phát triển dựa trên đổi mới sáng tạo. Động lực thúc đẩy đổi mới đòi hỏi sự kết hợp chặt chẽ giữa công nghệ và kinh tế và bản thân quá trình này là một quá trình đổi mới, không chỉ bao gồm đổi mới nghiên cứu và phát triển, mà còn đổi mới thiết kế sản phẩm, đổi mới sản xuất, đổi mới quản lý, mô hình thị trường,… Với vai trò là một thể chế phân bổ hiệu quả các nguồn lực trong hệ thống kinh tế – xã hội, cơ chế thị trường còn là cầu nối liên kết giữa khoa học và công nghệ với các hoạt động kinh tế. Hiện tại, môi trường đổi mới của Trung Quốc chưa đủ kiện toàn, các dịch vụ công cộng và môi trường cạnh tranh công bằng cần được cải thiện. Điều này đã kìm hãm sự nhiệt tình đổi mới và cản trở việc thu nhận các nguồn lực cần thiết cho đổi mới.
Cạnh tranh nước lớn giữa Trung Quốc và Mỹ
Thách thức lớn nhất của Trung Quốc vẫn đến từ chủ nghĩa bá quyền do Mỹ đứng đầu. Mỹ đã coi Trung Quốc là đối thủ cạnh tranh chiến lược chính. Trong bài phát biểu đầu tiên về chính sách đối ngoại vào tháng 3/2021, Ngoại trưởng Mỹ A. Blinken đã nhấn mạnh: Trung Quốc là mối đe dọa lớn nhất đối với Mỹ trong tương lai. Cùng ngày, Hội đồng An ninh quốc gia Mỹ công bố “Hướng dẫn Chiến lược an ninh quốc gia trung hạn”, trong đó chỉ ra: Đối với Mỹ, Trung Quốc là đối thủ cạnh tranh lớn duy nhất có tiềm năng sức mạnh toàn diện để thách thức hệ thống quốc tế. Cụ thể, trong ván cờ chiến lược Trung – Mỹ, những thách thức lớn chủ yếu mà Trung Quốc phải đối mặt bao gồm: Nguy cơ “mắc kẹt” về phát triển đổi mới khoa học và công nghệ; Mỹ có khả năng thay đổi các quy tắc quốc tế; hệ thống bá quyền đồng USD được sử dụng như một trong những phương tiện chính để trừng phạt Nga trong cuộc xung đột Nga – Ukraine: hệ thống bá quyền về diễn ngôn,…
Ngoài ra, cuộc xung đột giữa Nga và Ukraine có thể đẩy nhanh quá trình “đảo ngược toàn cầu hóa” kinh tế thé giới, từ đó sẽ tác động đến cơ cấu kinh tế thương mại thế giới, các nước phương Tây do Mỹ đứng đầu sẽ đẩy nhanh quá trình này và thiết lập hàng rào nghiêm ngặt về kỹ thuật và an ninh trong lĩnh vực công nghệ cao.
4/ Giải pháp chiến lược để tích cực ứng phó với các thách thức trung và dài hạn
Thứ nhất, đẩy nhanh việc xây dựng cục diện phát triển mới, tập trung thúc đẩy phát triển chất lượng cao. Thực hiện chiến lược mở rộng nhu cầu nội địa, tỷ lệ tiết kiệm nội địa của Trung Quốc đạt mức 44% vào năm 2020, đứng thứ 7 thế giới và đứng đầu trong số các cường quốc kinh tế trên thế giới. Tỷ suất hình thành vốn (RCF) của Trung Quốc là 43%, đứng thứ 7 thế giới và đứng đầu trong số các cường quốc kih tế trên thế giới. Đây là một trong những ưu thế quan trọng nhất cho sự phát triển kinh tế của Trung Quốc. Vì thế, cần nâng cao chất lượng và mức độ lưu thông quốc tế, đẩy nhanh việc xây dựng hệ thống kinh tế hiện đại; tập trung nâng cao TFP; nâng cao khả năng phục hồi và mức độ an toàn của chuỗi cung ứng và chuỗi công nghiệp; thúc đẩy liên kết thành thị và nông thôn, phát triển hài hòa các khu vực; thúc đẩy nâng cao hiệu quả thực chất của nền kinh tế và tăng trưởng hợp lý về lượng.
Thứ hai, đẩy nhanh việc thực hiện chiến lược phát triển dựa trên đổi mới sáng tạo. Cần tập trung nâng cao chất lượng tăng trưởng thông qua đổi mới công nghệ. Đổi mới sáng tạo là động lực đầu tiên dẫn dắt sự phát triển, là chỗ dựa chiến lược để xây dựng hệ thống kinh tế hiện đại. Nâng cao TFP với nội hàm chính là đổi mới công nghệ và nâng cao hiệu suất không chỉ là nhu cầu phát triển kinh tế chất lượng cao mà còn là nhu cầu duy trì tốc độ tăng trưởng kinh tế trung bình và cao trong dài hạn. Trong tương lai, sự cạnh tranh giữa Trung Quốc và Mỹ chủ yếu tập trung và cạnh tranh khoa học và công nghệ. Điều này đòi hỏi phải tiếp tục đầu tư vào R&D, đặc biệt là nghiên cứu cơ bản. Ngoài ra, cần xây dựng và kiện toàn cơ chế đổi mới sáng tạo bao gồm: Tăng cường hệ thống bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ, tăng hình phạt đối với hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ; kích thích sự nhiệt tình đổi mới của các trường đại học, tổ chức nghiên cứu khoa học lẫn cá nhân; khuyến khích các công trình nghiên cứu cơ bản và dài hạn; thu hút và trọng dụng nhân tài trên phạm vi toàn cầu.
Thứ ba, duy trì tốc độ tăng trưởng đầu tư cao, ngăn chặn việc đầu tư trượt dốc quá nhanh và ổn định tăng trưởng thông qua đầu tư. Từ các dự báo tăng trưởng kinh tế có thể thấy, một nguyên nhân quan trọng khiến tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc trong 15 năm tới giảm sút là do tốc độ tăng vốn tự có liên tục giảm khiến cho các thực thể thị trường như doanh nghiệp không sẵn sàng đầu tư. Vì thế, Trung Quốc cần phải đưa ra các chính sách khuyến khích đầu tư phù hợp, trong đó có chính sách ưu đãi đầu tư vào một số ngành công nghiệp chiến lược mới nổi; đẩy nhanh hiện đại hóa hạ tầng cơ sở, không chỉ tăng cường xây dựng hạ tầng cơ sở mới mà còn phải cải tạo, nâng cấp các hạ tầng cơ sở quy mô lớn mới có thể hỗ trợ đắc lực cho tăng trưởng kinh tế và tạo việc làm trong dài hạn. Nhìn chung, Trung Quốc vẫn duy trì tỷ lệ tiết kiệm tổng hòa khá cao (khoảng 45%), là quốc gia có tiềm năng tăng trưởng đầu tư cao nhất thế giới và có thể tiếp tục duy trì tỷ lệ đầu tư trong nước cao (khoảng 45%) trong 15 năm tới.
Thứ tư, tích cực ứng phó vấn đề già hóa dân số và biến thách thức thành cơ hội thông qua phát triển công nghiệp hóa tuổi già. Chiến lược quốc gia về ứng phó với vấn đề già hóa dân số bao hàm hai ý nghĩa: Một mặt, cần giảm thiểu tác động bất lợi của già hóa dân số đối với sự phát triển kinh tế – xã hội bằng nhiều biện pháp chính sách; mặt khác, cần đảm bảo cuộc sống và chất lượng sống của người cao tuổi bằng cách cải thiện hệ thống an sinh tuổi già để họ được chăm sóc và có nơi nương tựa. Trong tương lai, để ứng phó với tình trạng suy giảm nguồn cung lao động cần phải tiếp tục nâng cao chất lượng dân số bằng cách lùi dần tuổi nghỉ hưu của cả nam và nữ để có thể phát huy tối đa lợi thế của lực lượng lao động khổng lồ, giảm bớt áp lực về an ninh sinh xã hội và sự suy giảm nhanh chóng về việc làm do dân số già hóa.
Thứ năm, cải cách sâu rộng hơn nữa và kích thích động lực nội sinh thông qua cải cách. Hiện tại, Trung Quốc đã bước vào “vùng nước sâu” của cải cách và mở cửa, cần phải cách câu sâu hơn nữa mới có thể giải phóng lợi tức của cải cách, từ đó khơi dậy động lực nội sinh của tăng trưởng kinh tế. Cần giảm tối đa chi phí hoạt động của doanh nghiệp thông qua cải cách, thực hiện các chính sách ưu đãi như: Cắt giảm thuế, giảm phí, tập trung tháo gỡ khó khăn về tài ch1inh cho doanh nghiệp tư nhân; ra sức đẩy mạnh cải cách điều hành hành chính, định hình lại và chuẩn hóa mối quan hệ giữa chính quyền và thị trường; không ngừng nâng cao hệ thống quản trị quốc gia và trình độ hiện đại hóa của năng lực quản trị điều hành, từ đó nâng cao hiệu quả quản trị quốc gia.
Người dịch: Từ Bích Diệp
Hiệu đính: Nguyễn Như Mai
Nguồn: Tạp chí Khoa học xã hội Cam Túc, kỳ 1/2023, p195-207