Ngày 25/07/2022, hội thảo quốc tế kỷ niệm 20 năm DOC được Vụ Biên giới và Đại dương thuộc Bộ Ngoại giao Trung Quốc phối hợp tổ chức với Viện Nghiên cứu biên giới và đại dương thuộc Đại học Vũ Hán và Viện Nghiên cứu Biển Đông quốc gia. Hội thảo quy tụ các quan chức, học giả và chuyên gia từ các nước ASEAN và Trung Quốc, bao gồm cả những người đóng vai trò quan trọng trong việc đàm phán văn kiện này.
Tranh chấp ở biển Nam Trung Hoa là một trong những điểm nóng liên quan đến nhiều bên, kéo dài nhất trên thế giới. Do đó, các sự cố liên tục đã dẫn đến nhiều lời chỉ trích đối với DOC. Đặt ra những kỳ vọng cao và đôi khi phi thực tế, người ta dễ dàng bỏ qua sự đóng góp của văn kiện này trong việc bình định vùng biển bão tố. Thế nhưng không ai có thể phủ nhận rằng không có cuộc xung đột lớn nào nổ ra ở điểm nóng này, kể cả trong những thời điểm căng thẳng và “nóng” nhất trong thời gian qua. Mặc dù văn kiện này thiếu chặt chẽ và không có tính ràng buộc, nhưng bóng ma về phản ứng dữ dội của khu vực trước những vi phạm nghiêm trọng đối với Tuyên bố đã ngăn cản các quốc gia hung hăng lại gần hơn các điểm nóng. Tuy nhiên, việc Philippines đệ đơn kiện Trung Quốc và Tòa trọng tài vào năm 2013 và việc Trung Quốc xây dựng các đảo nhân tạo khổng lồ từ năm 2013 đến năm 2016 khiến thỏa thuận này thất bại.
DOC có thể đã đáp ứng được mục đích của nó, đặc biệt là trong những năm đầu, nhưng thời thế đã thay đổi. Chủ nghĩa dân tộc đang trỗi dậy. Năng lực của các quốc gia ven biển ngày càng lớn. Nhu cầu tiếp cận nhiều tài nguyên ngày càng tăng. Cạnh tranh nước lớn cũng gia tăng trong bối cảnh các vùng biển nửa kín nổi lên như một trong những đấu trường chủ chốt. Việc biến biển Nam Trung Hoa thành một vùng biển hòa bình, ổn định và thịnh vượng trở nên khó thực hiện hơn. Trong hai thập kỷ trôi qua, nhiều người đã mất niềm tin vào DOC và hiện đang đặt hy vọng vào COC.
Dự thảo thứ nhất COC là một cột mốc quan trọng. Mặc dù mong muốn ký kết sớm nhất có thể, nhưng nhiều người nhận ra những điểm tồn đọng nghiêm trọng, đặc biệt là các phương thức giải quyết tranh chấp được chấp nhận, vai trò của bên thứ ba và bản chất của văn kiện. Ngay cả phần quy định nghĩa vụ hợp tác và hợp tác hàng hải thực tế cũng chứa đựng cả sự chồng chéo và khác biệt. Tuy nhiên, phần đó vẫn có thể đóng vai trò gắn kết các bên lại với nhau. Xét đến tiềm năng và những diễn biến liên quan gần đây, 3 lĩnh vực có nhiều hứa hẹn là kết nối và thương mại hàng hải, nghiên cứu khoa học biển và bảo tồn nguồn lợi thủy sản.
Kết nối hàng hải và thương mại
Biển Nam Trung Hoa kết nối Trung Quốc với Đông Nam Á. Biển này kết nối vịnh Thái Lan và Đồng bằng sông Cửu Long với biển Sulu-Sulawesi, và Hợp tác Lan Thương-Mekong với Khu vực tăng trưởng Đông ASEAN Brunei-Indonesia-Malaysia-Philippines (BIMP-EAGA). Các cảng và tàu kết nối BIMP-EAGA trong khi đường bộ và đường sắt kết nối Đông Dương. Tuy nhiên, các tuyến phà luân chuyển trong tiểu vùng hàng hải phải đối mặt với một trong những thách thức là lượng hàng hóa thấp. Việc tiếp cận bán đảo Đông Nam Á là một cách giúp cho việc kết nối trở nên khả thi hơn.
Công ty vận tải biển Reefer Express Line Filipinas Inc. có trụ sở tại Manila đề xuất bổ sung Thành phố Hồ Chí Minh vào hành trình của mình để mở rộng tuyến đường biển. Tuyến đường được mở rộng sẽ bắt đầu từ Davao ở Mindanao đến Bitung ở Bắc Sulawesi, sau đó tàu ghé vào Thành phố Hồ Chí Minh. Từ đó, tuyến đường rẽ sang phía Bắc Borneo, dừng lại ở Muara ở Brunei và Lahad Datu ở Sabah, trước khi quay trở lại Bitung và Davao. Tuyến đường dài hơn này thậm chí có thể bao gồm nhiều cảng ở Đông Nam Á lục địa hơn, như Kuantan ở bán đảo Malaysia, Sihanoukville ở Campuchia và Laem Chabang ở Thái Lan. Nó thậm chí có thể được mở rộng thêm sang phía Bắc đến Cảng Thương mại tự do Hải Nam. Làm như vậy có thể giúp tăng cường giao thông trên biển ASEAN-Trung Quốc và bổ sung thương mại.
Ngoài việc thúc đẩy thương mại nội vùng thông qua biển Nam Trung Hoa, hành trình mở rộng cũng có thể phục vụ du lịch tàu biển. Dự kiến loại hình du lịch này được đẩy mạnh khi biên giới mở cửa trở lại và các hạn chế đi lại chống dịch được giảm bớt. Philippines, Indonesia và Malaysia đã và đang nỗ lực tăng cường an ninh cho biển Sulu-Sulawesi. Một thỏa thuận ba bên đã giúp ổn định khu vực biển này, làm cho thương mại giữa các đảo trở nên thuận lợi hơn. Đầu tư vào các cảng và khu vực kinh tế dọc theo tuyến đường biển này, đặc biệt là vào BIMP-EAGA vì chúng là các nhánh truyền thống ở các quốc gia tương ứng, là rất quan trọng. Việc cung cấp sự hỗ trợ trong việc xây dựng và nâng cao thủ tục hải quan, nhập cư, kiểm dịch và an ninh (CIQS) tại các cảng biên giới trong tuyến đường này, làm hài hòa các biện pháp và tiêu chuẩn, cũng là việc cần làm.
Nghiên cứu khoa học biển
Nỗ lực này có thể tập trung vào việc nghiên cứu tác động của biến đổi khí hậu đối với môi trường biển và nguồn lợi thủy sản ở biển Nam Trung Hoa. Nó phù hợp và kịp thời, đặc biệt là đối với các cộng đồng ven biển và các ngành công nghiệp phụ thuộc vào biển. Ngoại giao khoa học là một biện pháp xây dựng lòng tin quan trọng. Nó kích hoạt một bộ phận cử tri quan trọng – các nhà khoa học nghiên cứu biển và các chuyên gia thủy sản trong khu vực – vốn có thể khuyến khích và tư vấn cho chính phủ về giá trị và điểm mạnh của việc theo đuổi hợp tác thực tế mà không gây phương hại và mang lại lợi ích cho tất cả các bên trong vùng biển giàu tài nguyên. Một bộ phận cử tri như vậy có thể tham gia các cuộc đối thoại liên quan đến Lộ trình 1.5 và Lộ trình 2 để hỗ trợ chính sách của các nước tham gia. Năng lực của các nước ASEAN và Trung Quốc trong nghiên cứu khoa học biển đã tăng lên trong những năm qua và các bên đều có thể hưởng lợi từ việc tổng hợp các nguồn lực và học hỏi lẫn nhau. Các phát hiện chung có thể được chia sẻ thông qua các hội nghị, ấn phẩm hoặc trao đổi. Các báo cáo và khuyến nghị do hội đồng chuyên gia khu vực đưa ra có thể được đệ trình lên các cơ quan nhà nước liên quan để đưa ra hành động thích hợp.
Một diễn biến đáng hoan nghênh liên quan đến vấn đề này là việc khôi phục Đoàn thám hiểu nghiên cứu khoa học biển và hải dương học (JOMSRE) ở biển Nam Trung Hoa giữa Philippines và Việt Nam vào tháng 11/2021. Từ năm 1996 đến 2007, trong giai đoạn đầu, JOMSRE đã thực hiện 4 chuyến thám hiểm trên biển. Hành trình của đoàn trong giai đoạn này bao gồm phần lớn phía Nam biển Nam Trung Hoa, vì vậy một đề xuất nghiên cứu khu vực phía Bắc đã được đưa ra với sự tham gia của Trung Quốc. Ba cuộc họp trù bị đã được tổ chức tại Manila, Quảng Châu và Nha Trang, nhưng cuộc họp thứ tư đã không được triệu tập. Chính trị cản đường, làm nản lòng những nỗ lực mở rộng hợp tác sang khu vực còn lại của biển Nam Trung Hoa. JOMSRE được gia hạn có thể bắt đầu ngay từ điểm kết thúc lần trước và mở cửa cho các quốc gia khác và thậm chí cả các tổ chức quốc tế.
Bảo tồn nguồn lợi thủy sản
Biển Nam Trung Hoa là một hệ sinh thái biển tổng hợp, vòng đời và sự di chuyển của các loài sinh vật biển sống trong vùng biển này là không có ranh giới. Do đó, các nỗ lực bảo tồn, gìn giữ và quản lý các nguồn lợi thủy sang đang bị suy giảm của vùng biển này cũng nên được thực hiện trên cơ sở xuyên biên giới nếu muốn hiệu quả hơn. ASEAN và Trung Quốc có thể cân nhắc một số bước đi nổi bật. Một là 11 bên có thể tiến hành đánh giá trữ lượng cá chung ở biển Nam Trung Hoa, đề xuất các biện pháp bổ sung và tăng cường nguồn thủy sản. Hai là họ có thể đàm phán về lệnh cấm đánh bắt chung hoặc phối hợp để thay thế những áp đặt đơn phương làm mếch lòng nhau. Ba là họ có thể xác định các khu bảo tồn biển ở biển Nam Trung Hoa, vốn là nơi cấm đánh bắt, nếu không muốn nói là hạn chế nghiêm trọng đánh bắt thủy sản. Bốn là họ có thể thương lượng để giảm đánh bắt, tạo các khoản trợ cấp cho đánh bắt truyền thống hoặc thủy công, và hướng tới đánh bắt thương mại sao cho vẫn đảm bảo tính bền vững của biển. Trong tất cả những điều này, thông tin mà các chuyên gia về biển và thủy sản cung cấp sẽ rất quan trọng.
DOC đã được ký kết tại Campuchia. Ban đầu, một số người hy vọng rằng COC cũng sẽ được phê chuẩn ở nước này. Thế nhưng, đại dịch diễn biến phức tạp, ngoại giao của từng quốc gia rất quan trọng trong các cuộc đàm phán dễ sụp đổ. Do đó, việc ký kết COC trong năm nay là điều được mong đợi hơn cả. Các rào cản, đặc biệt là sự tham gia của các bên ngoài khu vực, là rất đáng kể. Những sự khích lệ trong phần về nghĩa vụ hợp tác và thúc đẩy hợp tác thực tế, bao gồm cả 3 điểm được trích dẫn ở trên, có thể hấp dẫn các bên. Phần thưởng như vậy có thể “giữ chân” các quốc gia khi đàm phán trở nên khó khăn.
Nguồn: www.chinausfocus.com
TLTKĐB – 03/11/2022