Trước sức ép từ Mỹ, Trung Quốc không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để nhà nước kiểm soát ngành công nghệ của mình. Thế nhưng, kinh nghiệm trong quá khứ cho thấy cú hích lớn về chất bán dẫn sẽ mang lại nhiều rắc rối.
Năm 2022, Mỹ đã đẩy mạnh cuộc cạnh tranh với Trung Quốc trong ngành công nghiệp bán dẫn. Tháng 8/2022, Chính quyền Biden đã ký Đạo luật Chip và Khoa học – chính sách công nghiệp trị giá 52,7 tỷ USD nhằm thúc đẩy nghiên cứu, tăng cường khả năng phục hồi của chuỗi cung ứng và khôi phục sản xuất chất bán dẫn ở Mỹ.
Tháng 10/2022, Chính quyền Mỹ đã đặt ra những hạn chế lớn nhất từ trước đến nay đối với ngành sản xuất chip của Trung Quốc. Những hạn chế mới này được áp dụng đối với việc bán chip công nghệ cao cho Trung Quốc, tước đi sức mạnh trong lĩnh vực điện toán mà Trung Quốc cần để đào tạo trí tuệ nhân tạo (AI) trên quy mô lớn. Chính quyền Mỹ cũng mở rộng hơn nữa các biện pháp hạn chế đối với công cụ sản xuất chip trong các ngành hỗ trợ chuỗi cung ứng chất bán dẫn, cắt đứt nguồn nhân lực lành nghề và các linh kiện của Mỹ được sử dụng trong công cụ sản xuất chip.
Chính quyền Biden đã không đưa ra cho Bắc Kinh “chiến lược rút lui” khả thi nào để chấm dứt cuộc chiến công nghệ; Nhà Trắng cũng không yêu cầu Bắc Kinh cải thiện hành vi thương mại hay đưa ra lộ trình dỡ bỏ lệnh trừng phạt. Do đó, dưới con mắt của giới lãnh đạo Trung Quốc, các biện pháp trừng phạt đối với chất bán dẫn cho thấy Chính phủ Mỹ đang tích cực “vũ khí hóa” quyền kiểm soát của mình đối với các công nghệ cốt lõi nhằm kiềm chế Trung Quốc. Kết quả là Chính phủ Trung Quốc đã biến an ninh chuỗi cung ứng thành ưu tiên cao nhất.
Được công bố vài ngày sau khi Mỹ thông báo về các biện pháp kiểm soát mới nhất đối với xuất khẩu chất bán dẫn. Báo cáo của Đại hội Đảng XX xác định xung đột thương mại hiện tại với Mỹ là “chiến trường chính về kinh tế” và tuyên bố sẽ “hiện thực hóa sức mạnh nội tại và tính độ lập của công nghệ cấp cao”. Để đạt được mục tiêu này, nhà nước sẽ huy động và tập trung mọi nguồn lực để “tấn công và điểm nghẽn công nghệ” và ‘giành chiến thắng trong cuộc chiến chinh phục công nghệ cốt lõi”. Do đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ củng cố vai trò lãnh đạo của mình trong các vấn đề khoa học và công nghệ, xây dựng “hệ thống quốc gia” mới cho nghiên cứu khoa học và củng cố “lực lượng công nghệ chiến lược quốc gia”.
Dưới con mắt của nhà lãnh đạo Tập Cận Bình, Trung Quốc không có lựa chọn nào khác ngoài việc chuyển từ hệ thống đổi mới dựa trên thị trường sang lập kế hoạch đổi mới quốc gia dựa trên an ninh. Tuy nhiên, việc lập kế hoạch kinh tế dựa trên những lo ngại về an ninh thay vì năng lực kinh tế có thể dẫn đến tình trạng rối loạn kinh tế trong dài hạn.
Kinh nghiệm của Trung Quốc trong chiến dịch xây dựng Mặt trận thứ ba đã làm nổi bật thách thức này. Trung Quốc phát động chiến dịch Mặt trận thứ ba từ giữa những năm 1960 để đối phó với tình hình an ninh phức tạp. Mao Trạch Đông lo lắng về cuộc chiến với Moskva sau sự chia rẽ Trung-Xô, trong đó cơ sở công nghiệp của Trung Quốc ở Mãn Châu có thể sẽ là mục tiêu đầu tiên. Chiến tranh Việt Nam cũng khiến Trung Quốc thêm lo sợ về một cuộc tấn công của Mỹ vào khu vực công nghiệp ven biển của họ. Do đó, việc xây dựng Mặt trận thứ ba nhằm mục đích di chuyển cơ sở công nghiệp của Trung Quốc đến miền núi phía Tây Nam. Chiến dịch này tiêu tốn hơn 200 tỷ NDT và buộc hơn 4 triệu người phải di dời.
Sau thời kỳ Mao Trạch Đông, kế hoạch xây dựng Mặt trận thứ ba đã trở thành trách nhiệm kinh tế to lớn, để lại hệ quả kinh tế lâu dài. Mặc dù các dãy núi là lá chắn tự nhiên trước các cuộc không kích, nhưng chúng lại trở thành gánh nặng đối với phát triển doanh nghiệp do chi phí vận chuyển cao. Do đó, các doanh nghiệp nhà nước (DNNN) không thể bắt kịp đối thủ cạnh tranh và phải đối mặt với vấn đề nợ nghiêm trọng trong thời kỳ đổi mới. Chẳng hạn, tập đoàn sản xuất máy móc hạng nặng thứ hai của Trung Quốc ở Đức Dương, Tứ Xuyên đã lỗ hơn 2 tỷ USD vào năm 2015. Trong khi đó, chính quyền địa phương đã giúp các DNNN này tránh vỡ nợ vì sự sụp đổ của họ sẽ gây ra tình trạng thất nghiệp trầm trọng.
Kết quả là, nhiều DNNN thời kỳ Mặt trận thứ ba trở thành các công ty “thây ma”. Họ tồn tại nhờ các khoản hỗ trợ từ ngân sách địa phương và các khoản vay chính sách từ ngân hàng. Những ràng buộc ngân sách mềm và trợ cấp địa phương cũng khuyến khích họ tiếp tục duy trì tình trạng “đóng băng” thay vì thực hiện các biện pháp cải cách đầy khó khăn để thích ứng với điều kiện thị trường.
Động cơ đẩy mạnh sản xuất chất bán dẫn ở Trung Quốc cũng sẽ để lại hệ quả kinh tế lâu dài. Đối với quan chức địa phương, các chương trình khuyến khích đổi mới sáng tạo cho phép họ tiếp tục duy trì mô hình kinh tế dựa vào đầu tư, vốn đã dẫn đến nhiều vấn đề khác nhau như tham nhũng, nợ địa phương và khủng hoảng bất động sản. Kể từ khi nắm quyền, Tập Cận Bình đã đưa ra nhiều biện pháp nhằm hạ nhiệt vấn đề đầu tư cơ sở hạ tầng đang trở nên quá nóng ở Trung Quốc chẳng hạn như chiến dịch giảm đòn bẩy tài chính, các quy định về bất động sản và quy tắc sử dụng đất. Việc thúc đẩy xây dựng các khu công nghiệp đổi mới sáng tạo cho phép quan chức địa phương phớt lờ các chính sách này và tăng cường xây dựng cơ sở hạ tầng.
(còn tiếp)
Nguồn: The Diplomat
TLTKĐB – 24/04/2023